Rủi ro kinh doanh là sự không chắc chắn của dòng thu nhập xuất phát từ hoạt động kinh doanh của một công ty. Dòng thu nhập của công ty càng ít chắc chắn bao nhiêu thì tỷ suất lợi tức càng ít chắc chắn bấy nhiêu. Ví dụ, một công ty thực phẩm bán lẻ thông thường thu được doanh số bán và tỷ lệ tăng trưởng ổn định qua thời gian và do đó có rủi ro kinh doanh thấp hơn so với một công ty trong ngành ô tô, trong đó doanh số và thu nhập dao động mạnh theo chu kỳ kinh doanh (hàm ý răng rủi ro kinh doanh cao).
Chủ Nhật, 14 tháng 11, 2021
Các loại rủi ro trong đầu tư tài chính
Thứ Năm, 28 tháng 10, 2021
Các nguyên tắc giao tiếp dân chủ trong kinh doanh
Thứ Bảy, 16 tháng 10, 2021
NGUYÊN TẮC QUẢN LÝ TÀI CHÍNH
Trong hoạt động sản xuất kinh doanh, các doanh nghiệp phải giải quyết các vấn đề cơ bản như: (1) nên đầu tư dài hạn vào đâu và bao nhiêu cho phù hợp với loại hình sản xuất kinh doanh của mình; (2) nguồn vốn mà doanh nghiệp đầu tư được khai thức từ nguồn nào; (3) việc quản lý tài chính của doanh nghiệp được thực hiện hàng ngày như thế nào. Trong quản trị tài chính doanh nghiệp, để hoạt động này đạt hiệu quả cao, các doanh nghiệp cần tuân thủ các nguyên tắc sau:
Thực chất những hành động liên quan đến tài chính chịu nhiều ảnh hưởng bởi tâm lý hơn là khả năng tính toán khoa học.
Chủ Nhật, 26 tháng 9, 2021
Các nguyên lý của kinh tế học
Các nguyên lý của kinh tế học là những quy luật tổng quan về kinh tế học và là những dự báo có thể xảy ra trong nền kinh tế. Trên thực tế, hộ gia đình là một bộ phận nằm trong nền kinh tế; và hộ gia đình và nền kinh tế có rất nhiều điểm chung. Kinh tế học là bộ môn khoa học nghiên cứu phương thức xã hội quản lý nguồn lực khan hiếm của mình. Nó được đặt trên cơ sở của một số ý tưởng cơ bản chi phối hành vi cá nhân, sự tương tác giữa các cá nhân và nền kinh tế với tư cách một tổng thể - Các nhà kinh tế gọi chúng là các nguyên lý của kinh tế học - đây là các nguyên lý cơ bản của kinh tế học.
Kinh tế học chủ yếu nghiên cứu phương thức xã hội quản lý nguồn lực khan hiếm của xã hội, tức là giải quyết ba vấn đề cơ bản của nền kinh tế (Sản xuất cái gì?, Sản xuất như thế nào? và Sản xuất cho ai?). Thực tế, nguồn lực được phân bổ không phải chỉ do nhà hoạch định duy nhất của chính phủ trung ương, mà còn thông qua sự tác động qua lại của hàng triệu hộ gia đình và doanh nghiệp. Do vậy, kinh tế học cần tìm hiểu xem mọi cá nhân ra quyết định thế nào, quyết định làm việc bao nhiêu, mua cái gì, tiết kiệm như thế nào và khoản tiết kiệm đó đầu tư ra sao. Kinh tế học cũng cần nghiên cứu, phân tích làm thế nào mà rất nhiều người mua cùng một sản phẩm lại có thể cùng nhau tạo ra một mức giá duy nhất và một lượng hàng ổn định. Mục tiêu cuối cùng, kinh tế học phải phân tích được các lực lượng và xu thế ảnh hưởng đến nền kinh tế với tư cách tổng thể, tốc độ tăng trưởng của thu nhập bình quân, thất nghiệp và sự gia tăng của giá cả.
Con người ra quyết định như thế nào Nền kinh tế không có gì là bí hiểm cả, xét cho cùng, khái niệm này được dùng để chỉ "một nhóm người tác động qua lại với nhau trong cuộc đấu tranh sinh tồn". Quy cho cùng, thì hoạt động của nền kinh tế chẳng qua chỉ là tác động tổng hợp hoạt động của các cá nhân cấu thành nền kinh tế.
Nguyên lý 1: Con người đối mặt với sự đánh đổi
Ví dụ về sự đánh đổi về mặt kinh tế là: quyết định của một cá nhân nào đó trong việc chi tiêu hoặc tiết kiệm. Một ví dụ khác, đó là sử dụng thời gian; khi sử dụng một khoảng thời gian làm một việc gì đó, thì anh ta sẽ không thể làm được việc khác nào nữa. Do đó, sự đánh đổi ở đây chính là việc anh ta đánh đổi khoảng thời gian không thoải mái khi làm việc, nghe giáo sư giảng bài,... để đổi lấy một thời gian thoải mái nghỉ ngơi, thưởng thức,...
Một bộ ba của sự đánh đổi thường được nhắc đến là thời gian, tiền bạc và chất lượng; thông thường trong các trường hợp chỉ đáp ứng được hai trong ba yêu cầu kia.)
Ví dụ 1: Một sinh viên đứng trước một quyết định phân bổ nguồn lực quý báu của mình là thời gian. Anh ta có thể dành toàn bộ thời gian để nghiên cứu môn kinh tế học, hoặc dành toàn bộ thời gian để nghiên cứu môn tâm lý học, và hoặc là phân chia thời gian giữa hai môn học đó. Để có một giờ học môn này, anh ta phải từ bỏ một giờ học môn kia. Để có một giờ học một trong hai môn kia, anh ta phải từ bỏ một giờ đi chơi, xem ca nhạc hoặc đi làm để kiếm thêm thu nhập.
Ví dụ 2: Về chi tiêu của một gia đình nhiều thế hệ, họ có thể mua thực phẩm, hoặc quần áo, hoặc đưa cả nhà đi nghỉ. Họ cũng có thể tiết kiệm một phần thu nhập cho lúc về già, hoặc cho con cái vào học đại học. Khi quyết định chi tiêu thêm một đồng cho một trong các sản phẩm nêu trên, họ mất đi một đồng để chi cho sản phẩm khác.
Khi con người tập hợp lại thành xã hội, Chính phủ phải đối mặt với nhiều loại đánh đổi. Trong cuốn "Kinh tế học" của tác giả Paul Anthony Samuelson (15/5/1915-13/12/2009) - một nhà kinh tế học người Hoa Kỳ, đại biểu của trường phái kinh tế học vĩ mô tổng hợp tổng hợp và có đóng góp to lớn ở một loạt lĩnh vực của kinh tế học - đưa ra sự đánh đổi giữa "Súng và bơ". Khi tăng chi tiêu cho quốc phòng để tăng khả năng phòng thủ đất nước (mua thêm súng), Chính phủ phải từ bỏ một phần tiêu dùng (một phần bơ), và như vậy mất đi cơ hội nâng cao mức sống của nhân dân.
Nguyên lý 2: Chi phí của một thứ là thứ mà bạn phải từ bỏ để có được nó
Sự đánh đổi liên quan đến lợi ích và tổn thất, vì vậy trong quá trình ra quyết định, ta thường so sánh giữa chi phí và lợi ích của các cách hành động khác nhau. Cái khó ở đây là trong nhiều trường hợp, chi phí của một số hành động không phải lúc nào cũng rõ ràng như khi mới nhìn qua.
Ví dụ, việc quyết định đi học đại học; Ích lợi của cách hành động này là giàu thêm kiến thức và có cơ hội có được công việc làm tốt hơn trong suốt cả cuộc đời. Thế còn chi phí của nó là gì? Nó chính là tổng cộng các khoản tiền phải trả để có được việc học hành này (học phí, tài liệu, sinh hoạt phí,...). Nhưng tổng số tiền đó thực sự chưa phải là toàn bộ những gì bạn phải từ bỏ để theo học đại học.
Ví dụ trên cho thấy:
- Thứ nhất, nó bao gồm cả những thứ không thực sự là chi phí cho việc học đại học. Kể cả không phải học đại học, người ta vẫn phải chi phí sinh hoạt, vẫn phải chi cho ăn uống, chỗ ở. Tiền ăn uống ở trường đại học chỉ trở thành chi phí cho việc học đại học khi nó cao hơn ở những nơi khác. Cũng có khi, sinh hoạt phí ở trường đại học có thể rẻ hơn những nơi khác - Trường hợp này, số tiền tiết kiệm được trở thành ích lợi cho việc học đại học.
- Thứ hai, nó bỏ qua khoản chi phí lớn nhất cho việc học đại học là thời gian của việc học. Khi dành một khoảng thời gian để nghe giảng, đọc tài liệu và viết tiểu luận, người ta không thể sử dụng nó để làm việc khác. Nhiều người hiểu rằng tiền lương phải từ bỏ do không đi làm để đi học đại học là khoản chi phí lớn nhất cho việc học đại học.
Chi phí cơ hội của một thứ là thứ mà bạn phải từ bỏ để có được nó. Khi quyết định bất kỳ việc gì (chẳng hạn đi học đại học), người ra quyết định phải xem xét đến chi phí cơ hội gắn với các hành động có thể thực hiện. Chi phí cơ hội của các vận động viên thể thao ở lứa tuổi sinh viên có thể rất cao - họ có thể kiếm được rất nhiều tiền nếu bỏ học, để chơi các môn thể thao nhà nghề. Đương nhiên, mọi người hiểu rằng, ích lợi của việc học đại học là quá nhỏ so với chi phí.
Nguyên lý 3: Con người hành động hợp lý suy nghĩ tại điểm cận biên
Các quyết định trong cuộc sống hiếm khi được đưa ra dưới dạng có hoặc không, mà thường là dưới dạng tăng thêm hay giảm đi một lượng nào đó. Khi đến giờ ăn tối, bạn phải đối mặt không phải là ăn hay không ăn, mà là có nên ăn thêm một ít cơm hoặc thức ăn không. Khi kỳ thi đến, vấn đề không phải là bỏ mặc bài vở hay học 24 giờ một ngày, mà là nên học thêm một tiếng nữa hay dừng lại để lên mạng Wikipedia. Các nhà kinh tế sử dụng thuật ngữ thay đổi cận biên để chỉ những điều chỉnh nhỏ và tăng dần trong kế hoạch hành động hiện tại. Cận biên có nghĩa là lân cận một cái gì đó và bởi vậy thay đổi cận biên là những điều chỉnh ở vùng lân cận.
Nhiều trường hợp, mọi người đưa ra được quyết định tối ưu nhờ tính đến điểm cận biên; bằng cách so sánh ích lợi cận biên và chi phí cận biên.
Các cá nhân và doanh nghiệp có thể đưa ra quyết định tốt hơn nhờ cách suy nghĩ ở điểm cận biên. Con người hành động hợp lý chỉ quyết định tăng thêm hành động khi thấy ích lợi cận biên còn cao hơn chi phí cận biên.
Nguyên lý 4: Con người đáp lại các kích thích
Con người ra các quyết định dựa trên sự so sánh chi phí và ích lợi, nên hành vi của họ có thể thay đổi khi chi phí, ích lợi hoặc cả hai thay đổi. Nghĩa là, con người đáp lại các kích thích. Ví dụ, khi giá bưởi tăng, mọi người quyết định ăn ít bưởi hơn, vì chi phí cho việc mua bưởi đã tăng lên. Đồng thời người nông dân trồng bưởi thuê thêm lao động và thu hoạch nhiều bưởi hơn vì lợi nhuận thu được từ bán bưởi tăng lên. Chúng ta thấy, tác động của giá cả lên hành vi của người mua và người bán trên thị trường, nó có ý nghĩa quan trọng trong việc tìm hiểu phương thức vận hành của nền kinh tế.
Con người tương tác với nhau như thế nào
Nhiều quyết định của chúng ta không chỉ ảnh hưởng đến bản thân chúng ta, mà còn tác động đến những người xung quanh.
Nguyên lý 5: Thương mại làm cho mọi người đều có lợi
Hiện nay trên thị trường quốc tế, Nhật Bản là đối thủ cạnh tranh của Hoa Kỳ. Xét trên một vài khía cạnh, thì điều này đúng vì các công ty Nhật và Hoa Kỳ đều sản xuất nhiều mặt hàng giống nhau. Hãng Toyota và Ford cạnh tranh để thu hút một nhóm khách hàng trên thị trường ô tô. Hewlett-Packard HP cũng cạnh tranh với Sony Vaio trên thị trường máy tính cá nhân để thu hút cùng một nhóm hàng.
Rất dễ mắc sai lầm khi nghĩ về sự cạnh tranh giữa các nước, thương mại giữa Nhật Bản và Hoa Kỳ không giống như cuộc thi đấu thể thao là có kẻ thắng, người thua. Sự thật thì điều ngược lại mới đúng, thương mại giữa hai nước làm cả hai đều có lợi. Thương mại cho phép các nước chuyên môn hóa vào lĩnh vực mà mình sản xuất tốt nhất và nhờ vậy được hưởng thụ hàng hóa và dịch vụ phong phú hơn. Nhật và Hoa Kỳ vừa là bạn hàng của nhau, nhưng cũng là đối thủ cạnh tranh của nhau.
Nguyên lý 6: Thị trường thường là phương thức tốt để tổ chức hoạt động kinh tế
Nửa cuối Thế kỷ XX với sự sụp đổ của hệ thống các nước xã hội chủ nghĩa ở Liên Xô và Đông Âu có lẽ là thay đổi quan trọng nhất của nửa cuối thế kỷ này. Nền kinh tế của các nước này hoạt động dựa trên tiền đề là các nhà hoạch định trong chính phủ được đặt vào vị trí tốt nhất để định hướng hoạt động kinh tế. Họ là những người quyết định sản xuất hàng hóa, dịch vụ nào, sản xuất bao nhiêu, sản xuất như thế nào và phân phối cho ai. Thực chất, đây là nền kinh tế kế hoạch hóa tập trung.
Hiện nay, hầu hết các nước từng có nền kinh tế hóa tập trung đều đã từ bỏ hệ thống này và đang nỗ lực phát triển nền kinh tế thị trường. Trong nền kinh tế thị trường, quyết định của các nhà hoạch định kinh tế của chính phủ được thay bằng quyết định của các doanh nghiệp và hộ gia đình. Họ toàn quyền sản xuất cái gì, sản xuất như thế nào và phân phối nó cho ai. Các hộ gia đình tự quyết định việc làm cho doanh nghiệp nào và mua cái gì bằng chính thu nhập của mình. Các hộ gia đình và gia đình tương tác với nhau trên thị trường, nơi mà giá cả và phúc lợi cá nhân định hướng cho các quyết định của họ.
Xét cho cùng, trong nền kinh tế thị trường không có ai chủ trương phụng sự xã hội với tư cách một toàn thể. Thị trường tự do bao gồm nhiều người mua và người bán với vô số hàng hóa và dịch vụ khác nhau, và quan trọng hơn là mọi người đều quan tâm trước hết đến lợi ích của mình. Song cho dù quá trình ra quyết định có tính chất phân tán và người ra quyết định chỉ hướng tới lợi ích riêng của mình, nền kinh tế vẫn tỏ ra thành công khác thường trong việc tổ chức hoạt động kinh tế theo hướng thúc đẩy phúc lợi kinh tế chung.
Nhà kinh tế Adam Smith (1723-1790) đã nêu ra nhận định nổi tiếng trong kinh tế học là: "Khi tác động qua lại với nhau trên thị trường, các hộ gia đình và doanh nghiệp hành động như thể họ được dẫn dắt bởi một bàn tay vô hình, đưa họ tới những kết cục thị trường đáng mong muốn". Giá cả là công cụ mà nhờ đó bàn tay vô hình điều khiển các hoạt động kinh tế. Giá cả phản ánh cả giá trị của hàng hóa đối với xã hội và chi phí mà xã hội phải chịu để sản xuất ra nó; vì hộ gia đình và doanh nghiệp nhìn vào giá cả khi đưa ra quyết định mua và bán cái gì, nên vô tình họ tính đến lợi ích và chi phí xã hội mà hành vi họ tạo ra. Kết quả giá cả giúp các cá nhân đưa ra quyết định mà trong nhiều trường hợp cho phép tối đa hóa phúc lợi xã hội.
Hệ quả của bàn tay vô hình: "Khi ngăn không cho giá cả điều chỉnh một cách tự nhiên theo quy luật cung - cầu, chính phủ cũng đồng thời cản trở bàn tay vô hình trong việc phối hợp hàng triệu hộ gia đình và doanh nghiệp - những đơn vị cấu thành nền kinh tế". Đây là hệ quả quan trọng, nó lý giải tại sao thuế tác động tiêu cực tới quá trình phân bổ nguồn lực (thuế làm biến dạng giá cả, và do vậy làm biến dạng quyết định của các hộ gia đình và doanh nghiệp).
Nguyên lý 7: Đôi khi chính phủ cải thiện được kết cục thị trường
Thúc đẩy hiệu quả và công bằng của xã hội là hai nguyên nhân chủ yếu để chính phủ can thiệp vào nền kinh tế. Nghĩa là, hầu hết các chính sách đều nhằm vào mục tiêu vừa làm cho chiếc bánh kinh tế lớn lên và vừa làm thay đổi cách thức phân chia chiếc bánh đó.
Bàn tay vô hình thường hướng dẫn thị trường phân bổ nguồn lực một cách có hiệu quả. Song vì nhiều nguyên nhân, đôi khi bàn tay vô hình bị tê liệt. Các nhà kinh tế sử dụng thuật ngữ "thất bại thị trường" để chỉ tình huống thị trường tự nó thất bại trong việc phân bổ nguồn lực theo cách có hiệu quả.
Có một nguyên nhân làm cho thị trường thất bại là ảnh hưởng bên ngoài. Ảnh hưởng bên ngoài là tác động do hành vi của một người tạo ra đối với phúc lợi của người ngoài cuộc. Ví dụ về ảnh hưởng bên ngoài tiêu cực (hay chi phí của tác động bên ngoài) là ô nhiễm môi trường. Nếu một nhà máy hóa chất không phải chịu toàn bộ chi phí cho khí thải, thì nó có thể thải ra rất nhiều khí thải. Trường hợp này, chính phủ có thể làm tăng phúc lợi kinh tế nhờ các quy định về môi trường. Một ví dụ nữa về ảnh hưởng ngoại hiện tích cực (hay lợi ích của tác động bên ngoài) là phát triển khoa học. Khi đi đến một phát minh quan trọng, nhà khoa học tạo ra một nguồn lực có giá trị mà mọi người có thể sử dụng. Trường hợp này, chính phủ có thể tăng phúc lợi kinh tế bằng cách trợ cấp cho hoạt động nghiên cứu khoa học.
Nền kinh tế với tư cách một tổng thể vận hành như thế nào
Trong phần này nêu lên ba nguyên lý liên quan đến sự vận hành của nền kinh tế với tư cách một tổng thể.
Nguyên lý 8: Mức sống của một nước phụ thuộc vào năng lực sản xuất của nước đó
Mối quan hệ cơ bản giữa năng suất và mức sống khá đơn giản, nhưng nó mang một hàm ý sâu xa. Nếu năng suất là yếu tố then chốt quyết định mức sống, thì những cách lý giải khác về mức sống phải đóng vai trò thứ yếu. Nhiều người tin vào vai trò của công đoàn hoặc luật về tiền lương tối thiểu trong việc làm đã làm tăng mức sống của người dân Hoa Kỳ. Song người thực sự làm tăng đời sống người dân lại là năng suất lao động ngày càng cao.
Nguyên lý 9: Giá cả tăng khi chính phủ in quá nhiều tiền
Nguyên lý 10: Chính phủ đối mặt với sự đánh đổi ngắn hạn giữa lạm phát và thất nghiệp
Thứ Sáu, 17 tháng 9, 2021
Động cơ của người lao động ,Thái độ lao động
Để động viên kích thích người lao động thì người quản lý phải tạo được động cơ làm việc. Động cơ là cái thúc đẩy con người hoạt động.
- Trong tâm lý học, có hai loại động cơ:
+ động cơ bên trong nằm trong bản thân hoạt động là nguyên nhân nội tại, là niềm tin, là tình cảm, là khát vọng bên trong thôi thúc con người hành động để đạt được mục đích. ( ví dụ như chăm chỉ, say mê làm việc vì yêu thích công việc, thích khám phá,...)
+ động cơ bên ngoài nằm ngoài hoạt động, từ phía những điều kiện khách quan chi phối con người, thúc đẩy con người hành động ( ví dụ: thưởng và phạt, đe dọa và yêu cầu, thi đua và áp lực, khêu gợi lòng hiếu danh, mong đợi hạnh phúc và lợi ích tương lai,..)
Thứ Ba, 14 tháng 9, 2021
Phong cách Đông Dương - Indochine
Giữa muôn vàn kiến trúc khác nhau song phong cách Đông Dương (Indochine Style) vẫn nhận được nhiều sự quan tâm của gia chủ. Không phải ngẫu nhiên mà hàng thập kỷ trôi qua, kiến trúc này vẫn được sự yêu mến của nhiều người trong thiết kế biệt thự, nhà phố, căn hộ… vậy phong cách Đông Dương là gì, có gì nổi bật ? Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu qua bài viết dưới đây nhé.
Phong cách Đông Dương (Indochine Style) là gì
Phong cách Đông Dương (Indochine Style) là sự hoà quyện nhịp nhàng giữa vẻ đẹp hoài niệm của của truyền thống Á Đông vừa mang đậm phong cách lãng mạn của phong cách pháp. Sự kết hợp ăn ý giữa 2 bản sắc mang đến một nét phong cách mới mẻ, phù hợp với quan điểm mỹ thuật qua sự tinh hoa, và bề dày lịch sử để người nhìn vừa cảm nhận được sự mộc mạc, ấm áp, giản dị nhưng cùng đầy sang trọng và kiêu sa trong thiết kế kiến trúc.
Hay nói cách khác kiến trúc Đông Dương là sự kết hợp giữa phong cách tân cổ điển Pháp và bản sắc văn hóa Việt Nam. Phong cách này đại diện cho sự hòa trộn tinh tế, đặc sắc giữa 2 nên văn hóa Đông – Tây với những điểm khác biệt rõ rệt.
Lịch sử hình thành phong cách Đông Dương là gì
Phong cách Đông Dương (Indochine Style) được xuất hiện khi Pháp bắt đầu công cuộc xâm chiếm khu vực Đông Nam Á – hay còn gọi là Đông Dương. Đó là vào khoảng những năm 1893-1954. Phong cách này ban đầu được gọi là phong cách thực dân, dần dần được gọi là “Indochine” và phát triển đầu những năm 1920 ở Việt Nam.
Thiết kế kiến trúc Pháp khi mới du nhập vào Việt Nam thì gặp phải nhiều hạn chế, khó khăn. Do thời tiết Việt Nam khá nóng ẩm, có mưa nhiều,… nên gặp nhiều bất cập trong quá triết kế thi công. Lại thêm sự ảnh hưởng của Pháp đến Việt Nam bắt đầu giảm sút từ những năm 30, 40 của thế kỉ XX.
Cho nên để tranh thủ được lòng dân, các kiến trúc sư học tại trường Mỹ thuật Đông Dương nảy sinh ý tưởng. Đó là ứng dụng phong cách kiến trúc Pháp nhưng lồng ghép thêm kiến trúc văn hóa Việt Nam vào công trình.
Cha đẻ của phong cách này chính là kiến trúc sư Ernest Hébrard, giáo sư trường Mỹ thuật Đông Dương. Ông gọi nó là kiến trúc Đông Dương nhưng thực chất đây là phong cách chiết trung Á – Âu. Không chỉ có kiến trúc của 3 nước Đông Dương trong đó mà còn có cả của Trung Quốc.
Ernest Hébrard đã sáng tạo ra kiến trúc Đông Dương khá độc đáo và mang lại nhiều công trình có giá trị nghệ thuật cao gây được sự chú ý. Và trường Đại học Tổng hợp Hà Nội là một trong những công trình đầu tiên cho phong cách kiến trúc Đông Dương mà ông thiết kế. Tính đến năm 2020, công trình này vẫn còn giữ được nét thiết kế kiến trúc độc đáo và nét đẹp giao thoa của nhiều quốc gia.
Hiện nay phong cách Đông Dương chọn lọc những chi tiết trang trí thể hiện đậm chất truyền thống Việt cổ, đơn giản và tinh tế, dễ dàng ứng dụng trong thực tế mà không khiến không gian trở nên nặng nề. Đồng thời, các kiến trúc sư công ty thiết kế xây dựng khi ứng dụng phong cách này đã khéo léo kết hợp với những tiện nghi hiện đại để phù hợp với phong cách sống hiện nay, đem lại sự thoải mái và tiện ích cho người sử dụng
Ngày càng có nhiều thiết kế kiến trúc đã du nhập vào Việt Nam nhưng phong cách Đông Dương vẫn là phong cách xuất hiện đâu đó, trầm lắng, nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần sang trọng.
Kỹ thuật và vật liệu xây dựng
- Thiết kế kiến trúc Đông Dương hoàn toàn sử dụng những chất liệu và kỹ thuật mới. Hệ khung được làm bằng bê tông cốt thép, khả năng chịu lực cao.
- Phần khung làm từ thép tiền chế, sành sứ đa màu. Phần ngói làm từ đá xám chẻ (hay còn gọi là ngói ardoise) với gạch có họa tiết caro vô cùng ấn tượn.
- Một số chi tiết hiện đại thời bây giờ cũng thường được ứng dụng vào phong cách kiến trúc Đông Dương như cột thu lôi, bóng đèn điện, cổng sắt uốn,…
Giải pháp kiến trúc
- Để phù hợp với thời tiết, khí hậu ở Việt Nam, công trình thường thi công xây dựng hành lang, dàn pergola rộng, dài nối dài gắn với công trình.
- Phần tường gần trần nhà sẽ được lắp đặt các hệ lam gió giúp thông thoáng vừa tận dụng nhiều ánh sáng tự nhiên, hầu hết các công trình đều có khuôn viên rộng ở trong để tăng thêm ánh sáng và thoáng đãng.
Dùng hệ mái khác biệt:
- Mái ngói là một trong những loại mái được ưu tiên trong hầu hết những công trình mang phong cách Đông Dương, mái ngói với độ dốc cao được nhô ra che năng che mưa hiệu quả, thoát nước nhanh chóng rất phù hợp với thời tiết và khí hậu ở Việt Nam.
- Các sênô thu nước nằm dọc phần mái. Một số công trình ứng dụng phần mái vút cong ở góc, góc mái chồng diêm theo kiểu truyền thống. Họa tiết hoa văn được trang trí ở đỉnh mái và góc cong của mái.
Sử dụng hệ cửa phong cách đông dương là gì
- Các cửa sổ được bố trí khá dày nhằm tăng sự thông thoáng để phù hợp với thời tiết khí hậu Việt. Phố biến nhất là cửa chợp giúp thông gió ngay cả khi đóng kín cửa. Ngoài hành lang cũng được thiết kế cửa sổ giúp ánh sáng vào nhà nhiều nhất có thể.
Nét đặc trưng của phong cách Đông Dương trong thiết kế nội thất
Mỗi phong cách có một đặc điểm riêng và phong cách Đông Dương trong thiết kế nội thất cũng vậy. Những nét đặc trưng mang vẻ đẹp riêng từ cách sử dụng màu sắc, vật liệu và hình dáng trang thiết bị… dưới đây bài viết sẽ nêu những đặc trưng tiêu biểu để bạn có thể tìm hiểu.
Màu sắc chủ đạo trong phong cách nội thất Indochine
- Các gam màu trung tính luôn được ưu tiên sử dụng trong thiết kế nội thất phong cách Đông Dương Indochine, bao gồm các màu vàng nhạt, vàng kem, trắng đã tạo nên cảm giác thoải mái phù hợp với khí hậu nhiệt đới ở Việt Nam.
- Ngoài ra những tone màu nóng như màu vàng cam, đỏ, tím xanh nhạt cũng được tận dụng để làm điểm nhấn cho toàn bộ không gian.
- Những sắc màu đậm chất tự nhiên từ những vật dụng bằng gỗ, tre, may… đậm chất Á Đông cũng được sử dụng nhằm cảm nhận được sự mộc mạc ấp ám. Có thể nó rằng, phong cách Đông Dương khá giống với phong cách đồng quê trong thiết kế nội thất shop thời trang với những tông màu ấm áp.
Chất liệu sử dụng phong cách đông dương là gì
- Chất liệu gỗ: Một trong những chất liệu được ưu tiên sử dụng nhiều trong thiết kế nội thất phong cách Đông Dương chính là chất liệu gỗ. Ngoài tính chất mềm, bền chắc, gỗ còn có thể khắc những hoa văn họa tiết dễ dàng và thường được ứng dụng nhiều trong nội thất hoặc các hệ cửa, lát sàn, trần nhà, hệ khung kết cấu và console của mái, các chi tiết trang trí như phù điêu, tượng tròn,…
- Chất liệu tre: Do có khả năng chống mối mọt tót, độ bề cao, thân thiện với môi trường, dễ dàng tận dung nên chất liệu tre được sử dụng trong thiết kế nội thất phong cách Đông Dương để làm đồ trang trí, trang thiết bị… nhằm tạo nên hình ảnh đẹp mắt, sang trọng lại rất gần gũi.
- Chất liệu gạch: Những gạch bông, gạch nung thường được sử dụng nhiều trong thiết kế nội thất Đông Dương để tạo nên vẻ đẹp sang trọng nhưng không kém phần tinh tế và sang trọng cho không gian.
Hoa văn họa tiết sử dụng
Nhắc đến thiết kế nội thất phong cách Đông Dương Inchone thì không thể không nhắc đến những hoa văn họa tiết, đây được xem là những nét đặc trưng dễ dàng nhận thấy và làm nên vẻ đẹp của kiến trúc này.
Họa tiết hoa văn được xuất hiện từ thời Đông Sơn với những đường nét kỷ hà đơn giản cách điệu từ hoa lá, với cách thể tinh tế và tỉ mỉ đến thời An Nam thì các họa tiết được tổng hợp và cách điệu từ những hình ảnh khác như hình chữ nhật, hình kỷ hà, hình tĩnh vật, hình hoa lá… tất cả đều mang đậm bản sắc của văn hóa Việt và thể hiện tính nghệ thuật cao.
- Họa tiết Kỷ Hà: Đây được xem là một trong những họa tiết đẹp được ứng dụng khá phổ biến, đặc trưng của họa tiết này chính là họa tiết mắc lưới lục giác giống vải trên mai rùa, họa tiết mắc lưới hình thoi, có độ dài ngắn khác nhau và canh thăng hơi cong nhẹ… Họa tiết mắc lưới tam giác, có hình chữ nhân… được sử dụng trong các đồ vật trang trí tạo nên một vẻ đẹp hài hòa nhưng vô cùng thu hút.
- Họa tiết hình chữ nhật: Có thể dễ dàng nhìn thấy sự ảnh hưởng của văn hóa Trung Quốc trong phong cách Indochine với họa tiết hình chữ nhật được trang trí với các chữ Hán tự: Phúc, Lộc, Thọ, Hỷ. Các đường nét đơn giản và nằm gọn trong một ô hoặc có thể thiết kế tuy ý để phù hợp với không gian.
- Họa tiết tĩnh vật: Bao gồm trái châu và bát bửu. Trong đó, trái châu gồm họa tiết trái châu và hai con rồng cách điệu ở hai đầu góc mái, bạn có thể thấy họa tiết này trên nóc chùa. Còn bộ bát bửu thường thấy gồm có quả bầu, quạt, gươm, quyển sách, đàn, bút, phất trần, cây sao,…
- Họa tiết hoa lá, dây lá, quả: Họa tiết này bao gồm: Tùng, Cúc, Trúc, Mai, Sen, đây cũng là biểu tượng Tứ Qúy của 4 mùa rất được nhiều gia đình Việt yêu chuộng.
- Họa tiết hình thú: Họa tiết này sẽ dùng những con vật mang lại sự may mắn theo quan niệm của người Việt, thông thường những họa tiết này không đứng một mình mà kết hợp với các họa tiết kỷ hà, hình chữ, hồi văn. Trong đó, họa tiết Tứ linh: Long-Lân-Quy-Phụng được sử dụng nhiều nhất, ngoài ra còn có cọp, sư tử, dơi, cá,
- Tượng phật: biểu tượng tôn giáo, biểu tượng cho sự thanh cao, bình yên
- Con giống, con rối: đây là những biểu tượng dân gian
- Tứ linh: mô phỏng Long, Lân, Quy, Phụng những con vật mang lại nhiều may mắn
- Hoa sen: có từ thời lý, biểu tượng của sự trong sạch, thanh tịnh của Phật giáo
- Hoa cúc: bình dị, thanh cao, kín đáo và lâu bền
- Bồ đề: cây bồ đề biểu trưng cho sự đại giác của đức phật
- Nội thất trong phong cách kiến trúc Đông Dương là sự hòa trộn giữa bản sắc dân tộc và sự cách tân từ những các nước phương Tây.
- Các nội thất bằng gỗ như sập gụ, tủ chè, phản, bình phong. Đây đều là những nét đặc trưng không thể bị mai một của người Việt Nam. Kết hợp cùng với đó là những món đồ nội thất hiện đại từ phương Tây như: những chiếc quạt trần, đèn chụp để bàn, đồng hồ quả lắc,… tạo nên một không gian vừa truyền thống vừa hiện đại đầy đủ tiện nghi.
- Có thể nói rằng Indochina Interior Design được ví như “nụ hôn kiểu Pháp trên môi cô nàng Á Đông” vừa có vẻ đẹp lãng mạn tinh tế vừa truyền thống đằm thắm.
Phù điêu, tượng tròn truyền thống Việt Nam