Thứ Năm, 9 tháng 8, 2018

Suy Ngẫm



Hôm qua là ngày Doanh nhân Việt Nam, ông Sếp Tổng tập đoàn đi đâu từ sáng, mà con Mẹc S600 của ông vẫn thấy để trong gara, tôi đoán chắc lại có đám nào đến đón ông đi dự tiệc. 
Đầu giờ chiều, Sếp Tổng gọi điện thoại cho tôi:
- Cháu à! Hôm nay cậu lái xe bị ốm, cháu qua chỗ cô thư ký lấy chìa khóa xe của chú, rồi đánh xe đến khách sạn Melia đón chú về văn phòng.
Tôi ngoan ngoãn làm theo lời ông. Lần đầu tiên trong đời điều khiển 1 chiếc xe sang trọng đắt tiền như vậy, tôi hơi luống cuống, động tác rụt rè thiếu tự tin, mất gần 30 phút mới lò dò đến khách sạn Melia, mặc dù quãng đường chưa đầy 5km.
Khi lái xe vào cửa đón khách, một đôi trai gái đang tay trong tay, dung dăng dung dẻ âu yếm thân mật nhau, chắn hết cả lối vào. Tôi bực mình nhấn còi pim pim, đôi trai gái giật mình quay lại. Tôi chợt sững sờ, thì ra cô gái chính là người yêu cũ của tôi, chia tay nhau đã gần 1 năm nay, tôi thực sự bối rối. Người yêu cũ cũng ngỡ ngàng nhìn tôi rồi bật cười khanh khách nói:
- Trời đất ơi! Anh bây giờ lại tệ hại thế này sao?! Có những 2 bằng đại học mà lại đi làm nghề lái xe à?!
Tôi nghẹn đắng trong cổ họng, máu dồn lên não, không nói được ra lời, chỉ trân trân mắt nhìn.
Đúng lúc đó, Sếp Tổng cũng vừa ra khỏi khách sạn, ông bước đến sát bên cửa xe tôi, kính cẩn chào tôi, đưa tôi chiếc cặp da và nói:
- Thưa Giám Đốc! Tài liệu của Giám Đốc đây ạ! 15 phút nữa cuộc họp mới bắt đầu, Giám Đốc đi đường cẩn thận ạ!
Tôi nhận lấy chiếc cặp, vứt sang ghế phụ, không nói câu gì. Sếp Tổng lại kính cẩn chào tôi 1 lần nữa, tôi vẫn lạnh lùng như một tảng đá, nheo mắt nhìn người yêu cũ, nhếch mép cười rồi đạp ga lướt đi, không còn rụt rè rón rén như lúc đến, bỏ lại sau lưng đôi trai gái đang đứng như trời trồng. Tôi lướt đi mà trong lòng phấn chấn chộn rộn không sao tả nổi, tôi thầm cảm ơn Sếp Tổng đã vì tôi mà chịu oan ức, cảm ơn ông lấy lại danh dự cho tôi, đã dạy cho những kẻ hời hợt kia hiểu rằng, sống trên đời này đừng bao giờ coi thường người khác, danh lợi và quyền lực cũng chỉ như đám phù du...
Khi tôi đã đi khá xa, Sếp Tổng vỗ vai gã bạn trai của người yêu cũ tôi nói:
- Các con ạ! Bố muốn nói với các con rằng, muốn trở thành một Doanh nhân thành đạt, thì chả nhất thiết phải có bằng đại học, mà việc quan trọng hàng đầu là phải biết làm cho những thằng có 2 bằng đại học làm việc cho ta một cách tận tụy hết mình mà lại không bao giờ đòi tăng lương...
St

Thứ Sáu, 3 tháng 8, 2018

10 lời khuyên kinh điển bất cứ ai cũng nên đọc trước khi muốn kinh doanh, buôn bán


Richard Branson từng nói bất cứ doanh nhân thành đạt đều trải qua những thất bại và kinh nghiệm, nếu họ nói không có tức là họ đang nói dối. Sau đây là 10 lời khuyên được đút rút từ kinh nghiệm, thất bại của nhiều doanh nhân trên thế giới.


1. Dù làm nghề gì, bạn cũng nên dành một phần thời giờ để học hỏi về nghệ thuật bán hàng. Trong lĩnh vực kinh doanh, đó là môn duy nhất hữu ích cho mọi người. Những sách hoặc những lớp dạy về nghề bán hàng hiện nay, đều căn cứ trên những quy tắc cơ bản. Những công đoạn của một cuộc giao tiếp chuyên để bán hàng là:
- Gây chú ý tới khách hàng.
- Làm cho khách hàng thấy lợi.
- Gợi sự ham thích của khách hàng.
- Dẫn khách hàng đến hành động (mua hàng).
2. Dù làm nghề gì, sự am tường về nghệ thuật bán hàng cũng có thể giúp ích cho bạn.Nó sẽ giúp bạn tránh những mối bất hoà, những lối nghẽn, phòng ngừa những xích mích và tạo ảnh hưởng lên mọi người. Nó mách bạn những nguyên tắc cơ bản trong phép điều đình, dàn xếp một công việc, những nguyên tắc mà bất kỳ ai đạt đến địa vị quan trọng đều cần phải biết dẫn dắt mọi người một cách đắc lực.
Và quý hơn cả, nghệ thuật ấy làm cho bạn biết quan tâm đến ngưòi khác và thấu triệt những động lực khiến cho họ hành động. Nói tóm lại, nó làm cho bạn trở thành một người có uy tín.
3. Dù định làm việc trong ngành nào, bạn cũng nên tập luyện cách bán hàng trong một năm hoặc tìm hiểu nghệ thuật bán hàng. Nó hữu ích chẳng những trong giới doanh nghiệp mà trong tất cả các ngành nghề khác. Nó tập cho chúng ta cách tạo ảnh hưởng lên người khác. Bất luận người nào cũng có một cái gì để bán, hoặc giả đó là món hàng hoặc một dịch vụ nào đó. Người bán hàng không phải là một nhân viên thừa hành. Trách nhiệm của người bán hàng khó khăn hơn nhiều và phải biết gây ảnh hưởng những người mà ta không có quyền hành gì đối với họ. Năm đức tính của một tay bán hàng chuyên nghiệp là: tính khả ái, nhanh trí, thấu hiểu nhân tâm, tài dẫn dắt và lòng tự tin.
4. Có một cách hay và nhanh chóng để bước chân vào kinh doanh là tập bán một món hàng chuyên môn trong một hai năm. Đó là nghề tập cho chúng ta biết xoay xở, biết chiều chuộng và rèn đúc chúng ta có một tâm hồn khẳng khái, người bán hàng chuyên nghiệp phải bán với một giá cao những món hàng ít ai hỏi đến và phải tạo ra sự đòi hỏi và chiến thắng sự phản ứng của người mua. Những món tiền hoa hồng thu được tùy thuộc vào sự tài giỏi và cá tính của ta.
5. Bạn nên có chính sách bán hàng thật rõ ràng. Không một cửa hiệu nào có thể bán mọi loại hàng cho tất cả mọi người. Không một cửa hàng nào có thể đồng thời đặt cơ sở bán hàng trên hai phương diện: giá cả và phẩm chất. Mở thêm một lĩnh vực bán đồ rẻ trong cửa hiệu, nếu có lãi cũng chẳng là bao. Có điều chắc chắn là khi thấy một cửa hiệu có "bán đồ rẻ" thì khách hàng mới tin tưởng khá nhiều ở giá cả hàng hóa. Bạn phải quyết định mình muốn phục vụ và giữ hạng khách hàng nào. Sau đó, bạn sẽ phải biết phân bổ những món hàng khách ưng mua giá cao. Cứ buôn những món hàng ấy, không nên buôn nhiều thứ. Chạy theo đồng xu có khi mất đồng bạc.
6. Mỗi khi định giá một món hàng, bạn nên nhớ trong thương trường người ta quan niệm danh từ "giá bán" ra sao. Giá bán có nghĩa là giá vốn cộng với tiền lãi. Bán không có lãi, không phải là kinh doanh mà chính là tự sát. Theo chính sách ấy chắc chắn là đi đến khánh tận. Không một việc kinh doanh nào có thể tồn tại mà không có lãi. Một món hàng hoặc một dịch vụ không có lãi tức là hy sinh. Mà như vậy, tức là thoái bộ. Vẫn biết đôi khi chúng ta phải bán hàng để thu lại vốn, nghĩa là không có lãi, Song ở trường hợp đó, món tiền chúng ta thu vào không thể gọi là "giá bán" đó chỉ là một phần của "giá bán".
7. Bán "phá giá" là một bước đường cùng. Phương cách ấy không chỉ làm mất thêm tiền mà còn phá hoại công cuộc làm ăn. Muốn hạ giá bán, chỉ có cách hay nhất là giảm giá vốn. Phần xuất tiền lãi vẫn phải giữ. Rất có thể chúng ta thấy tiền lãi gộp nhưng không có tiền lãi ròng. Hy sinh tiền lãi ròng chỉ có lý do trong trường hợp sự hy sinh ấy cần thiết để khỏi thua lỗ to hơn. Bán phá giá là một tệ nạn trên thương trường.
8. Dù bạn bán một món hàng hay kinh doanh một dịch vụ, nên căn cứ trên phẩm chất món hàng hơn là giá bán. Không được phép bán hàng kém phẩm chất, không nên làm cho khách có cảm tưởng rằng mình bán hàng xoàng xĩnh. Dù bạn có bán những món hàng rất tầm thường, ít ra những món hàng đó cũng phải có đôi chút giá trị để khách hàng nhận thấy giá bán rất vừa phải. Bán hàng chỉ căn cứ trên giá rẻ thực ra không phải là bán hàng. Chính sách ấy dễ dẫn đến lối bán hàng tạp hoá. Trong khi lập giá bán hàng, chúng ta phải tính phần tiền lãi ấy bằng cách đề cao những ưu điểm của món hàng.
9. Không nên sản xuất cũng đừng kinh doanh những món hàng xoàng xĩnh. Nên giữ giá trị con người bạn và công việc kinh doanh của bạn ở mức trên trình độ "hàng tạp hoá". Nói về phẩm chất, một món hàng có thể thật tốt, tốt vừa hoặc xấu tệ. Nhiều hàng hóa có đủ phẩm chất để đáng cho chúng ta chú ý. Nhưng bạn nên loại ra tất cả những món hàng xấu. 
Công việc kinh doanh của bạn không thể dung nạp những thứ có tính chất tầm thường, dù chỉ là cách trình bày những giấy tờ để giao dịch như giấy viết thư, quảng cáo, càng không nên bán những món hàng tầm thường. Những người chuyên sống theo thói quen bán đồ xoàng xĩnh có thể kiếm nhiều tiền, nhưng ngoài tiền ra, thì họ không có lợi lộc gì khác. Nếu bỏ lên cán cân thì họ thua thiệt nhiều hơn lãi. Họ không thể nổi tiếng trong thương trường và nhiều khi người ta xem họ như những món hàng tạp hoá.
10. Bạn sẽ nhận thấy rằng, muốn thành công trên thương trường, thượng sách là căn cứ trên phẩm chất của món hàng, không phải trên giá bán rẻ. Chỉ có những người bán hàng rong mới bán những món hàng xoàng xĩnh nên họ đã nâng cao giá trị món hàng đến một mức nào đó hơn là hạ xuống. 
Chính sách hạ giá luôn luôn dẫn đến thảm bại. Đến lúc khách hàng sẽ tỏ ra nghi ngờ những dịp may hiếm có lại thường xuyên ấy. Khách hàng có nhiều hạng, gạt bỏ hạng khách hàng giàu có là thiếu khôn ngoan. Tên tuổi của bạn phải đặt cơ sở trên giá trị những hàng bạn bán.
Thảo Nguyên
Theo Trí Thức Trẻ/Tổng hợ
Copyright © 2012 Nguyen Đinh Binh .